Vỏ bọc hào nhoáng của “hạnh phúc”

Vỏ bọc hào nhoáng của “hạnh phúc”

Vỏ bọc hào nhoáng của “hạnh phúc”
Tâm sự của chị M.T.M với công ty thám tử Hà Nội về cuộc sống hôn nhân như địa ngục.Chắc hẳn mọi người không có gì lạ lẫm đối với 2 từ gọi là “hôn ước”. Vâng, ở cái thế kỷ 21 rồi, nhưng nó vẫn còn tồn tại đối với gia đình tôi. Cùng xuất thân có địa vị, bố tôi và bố anh đã hứa sẽ trở thành thông gia của nhau. Vì vậy, mối quan hệ của tôi với anh đã được định sẵn là phải trở thành vợ chồng.

vỏ bọc văn phòng thám tử

Vỏ bọc hào nhoáng của “hạnh phúc”

Tâm sự của chị M.T.M với công ty thám tử Hà Nội về cuộc sống hôn nhân như địa ngục.
Chắc hẳn mọi người không có gì lạ lẫm đối với 2 từ gọi là “hôn ước”. Vâng, ở cái thế kỷ 21 rồi, nhưng nó vẫn còn tồn tại đối với gia đình tôi. Cùng xuất thân có địa vị, bố tôi và bố anh đã hứa sẽ trở thành thông gia của nhau. Vì vậy, mối quan hệ của tôi với anh đã được định sẵn là phải trở thành vợ chồng.

Anh là một người đàn ông thành đạt có vẻ ngoài điển trai, nam tính, rất cuốn hút – hình tượng mà bao cô gái khao khát có được. Còn tôi, theo đánh giá của mọi người cũng là một người con gái xinh đẹp, nết na, thùy mị. Vì vậy, ai cũng trầm trồ ủng hộ cho cặp đôi “trai tài gái sắc”.
Chúng tôi đã chấp nhận sự sắp đặt của hai bên mà không một lời phản đối. Chơi với nhau từ bé, trái tim tôi dường như đã hoàn toàn chỉ có anh. Thế nhưng anh không hề yêu tôi. Tôi là người hiểu rõ hơn ai hết. Nhưng vì yêu anh tôi vẫn đồng ý lấy anh. Bởi “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, sẽ có một ngày anh sẽ lại yêu tôi.

Nhưng địa ngục trần gian cũng từ đây mà bắt đầu. Thì ra anh đã yêu một người con gái khác, kết hôn với tôi rồi nhưng anh vẫn lén lút qua lại với người con gái đó. Anh đã nói thẳng với tôi: “Anh kết hôn với tôi chỉ do sự ép buộc. Anh đã có người trong lòng rồi. Chỉ vì không thể làm trái ý bố mẹ nên anh mới bất đắc dĩ lấy tôi”.

Hằng đêm, tôi đau đớn khóc thầm một mình trước sự thờ ơ của chồng mình, anh chẳng mảy may hỏi thăm tôi tới một lời. Anh thường xuyên đi công tác xa và không quên gửi tiền cho tôi. Thứ duy nhất mà anh cho tôi không có gì khác ngoài tiền.
Bề ngoài chúng tôi luôn tỏ ra là cặp vợ chồng hạnh phúc trước mặt bố mẹ. Nhưng sau vỏ bọc hào nhoáng này chỉ là sự cô đơn, tuyệt vọng.

Tôi không biết mình phải làm thế nào?. Liệu tôi có nên cố gắng chịu đựng để sống cho qua ngày hay không?. Nếu tôi quyết định ly hôn không biết bố mẹ tôi sẽ ra sao?. Tôi phải làm để thoát khỏi cuộc sống như địa ngục này đây.